Viết cho con: Lựa chọn thất bại

*Bài dự thi cuộc thi ” Viết cho con” do Phụ Nữ Ngày Nay tổ chức

MS: 129

Họ và tên: Hòa Bình

Viết cho con: Sự lựa chọn sai lầm

Có ai lại lựa chọn thất bại bao giờ. Thế mà chị lại chọn. Chị cứ thích và suy ngẫm mãi về một câu danh ngôn: “Nếu người phụ nữ có được người đàn ông tốt, thì suốt đời họ chẳng muốn trưởng thành. Nếu người phụ nữ ngày càng bản lĩnh và trưởng thành, chứng tỏ người đàn ông của họ chưa đủ tốt.”

Cái câu danh ngôn kia của ai mà cứ như là viết cho riêng chị. Chị thích nó vì ít nhất nó nói được nỗi lòng của chị, như vậy là nó hiểu chị nên nó làm chị dễ chịu, và nó được chị coi như một người bạn vô hình, để lúc chơi vơi chị lại vịn vào, dù rằng cũng chỉ như vịn vào ảo ảnh của trăng nơi đáy giếng…

Thực tế, chị có phải là người ngày càng trưởng thành không hay là kẻ thất bại ?

Chị là người có chút nhan sắc. Như vậy, chị không phải là kẻ thất bại về ngoại hình.

 Chị có học hành và có nghề có nghiệp, lại được đề bạt làm quản lí. Như vậy chị không phải là kẻ thất bại về trí tuệ.

 Chị cư xử với nội ngoại, bạn bè, được tin tưởng, quý mến. Như vậy chị không phải là kẻ thất bại về văn hóa ứng xử.

 Chị nuôi con khỏe mạnh, rèn cho con biết tự học để thi đỗ đến học sinh giỏi cấp tỉnh. Như vậy chị không phải là một kẻ thất bại khi làm mẹ.

… Nhưng chị lại…

Chị bị xe tông khi đi đón con, chị vẫn có thể tự về nhà, tự rửa vết thương cho hai mẹ con và đặc biệt 3 ngày sau, chị tự mang xe đi sửa.

Con nằm viện, chị có thể một mình vừa chăm con, vừa dọn chỗ con ói, vừa chạy đi tìm bác sĩ.

Chị có thể lái xe máy đưa con đi luyện thi xa 60 cây số, bất kể ngày hay đêm, mưa hay nắng.

 Chị có thể lao đi đón con ngay sau khi hết giờ làm và về nhà vừa nấu cơm vừa kèm con học.

Chị có thể đánh phấn thoa son, mặc váy ngắn và trùm áo mưa tự phóng xe đến khách sạn dự đám cưới.

 Chị có thể bò xuống bếp tự nấu lấy mà ăn sau khi vừa ở bệnh viện về.

Chị có thể dẫn con đi mua một chiếc xe đạp điện và tự mình tra dầu, vặn ốc xe cho con.

…. Còn nhiều lắm…, nhiều lắm những gì chị có thể tự làm. Người đời bảo chị kiên cường. Chị nghe nhưng không vui như được khen mà rưng rưng tủi phận.

Chị mệt mỏi với những xì xầm dè bỉu của thiên hạ sau những lời khen kiên cường ấy. Chị cô đơn, chông chênh nhưng không đủ can đảm để dựa vào bất cứ chỗ nào. Sau gần hai mươi năm kết hôn, việc gì chị cũng có thể xử lí được. So với cái thời con gái, chị trưởng thành biết bao nhiêu, dù rằng chị luôn ước được ngây ngô, yếu đuối; được dại khờ, nông nổi….

Đến bây giờ, điều ước của chị chưa bao giờ thành hiện thực. Chị thực sự thất bại rồi sao ?

Chị biết, trong cái cõi đời mênh mông kia có nhiều người ước được như chị. Và chị cũng biết có những người đang cười nhạo chị nhưng chắc chắn sẽ có những người đồng cảm với chị. Thực sự, không phải những người trong hoàn cảnh như chị không muốn thay đổi, nhưng có lẽ việc thay đổi luôn đòi hỏi một sự trả giá mà vấn đề lại chưa đến nỗi quá bi kịch, vậy nên cứ ngậm ngùi cho qua theo kiểu: chịu được đến đâu thì chịu. Thế rồi năm tháng đi qua, cái bề ngoài cứ rắn rỏi lên bao nhiêu thì trái tim lại chai sạn đi từng ấy. Gặp lại bạn cũ, ai cũng tỏ ra tiếc nuối cho cái thời thanh xuân của chị. Chị cười buồn, nghĩ chắc số phận mình nó vậy, dù sao cũng còn may mắn hơn rất nhiều người….

Có những kẻ không biết là thông minh, nhạy cảm hay mưu mô, láu cá đã đoán ra sự chông chênh của chị nên tìm cách tiếp cận. Cũng có lúc chị có cảm giác dễ chịu từ sự săn đón ấy. Nhưng rồi, chị vẫn tỉnh táo để nhận ra rằng có cả mớ rắc rối đang rình rập. Chị lại tiếp tục với vai diễn lạnh lùng, kiêu hãnh. Nghĩa là chị chấp nhận cam chịu để đổi lấy sự bình yên, một sự bình yên cuộn sóng. Có thể chị thất bại với bản thân nhưng chị đã thành công trong mắt con cái. Đó có lẽ không phải là lựa chọn của riêng chị mà là lựa chọn của nhiều phụ nữ khác, những người lạ kì vì đã chọn lấy sự thất bại cho riêng mình…

Mời bạn đọc tham gia cuộc thi ” Viết cho con” để chia sẻ yêu thương và đón nhận những phần quà hấp dẫn!

Bài viết cộng tác độc giả vui lòng gửi về email bientap@pnnn.vn

0 BÌNH LUẬN

BÌNH LUẬN