Nếu quá khổ, hãy bỏ chồng…

“Thôi chị ạ, nếu khổ quá thì ly hôn chị ạ. Cố gắng làm gì với người đàn ông như thế? Ly hôn chính là giải thoát cho mình”.

Thương chị nhưng không biết làm gì cho chị, mỗi ngày gặp chị, tôi chỉ đưa cho chị những lời khuyên và động viên chị cố gắng. Tất nhiên, tôi không thể cổ xúy cho việc bỏ chồng, ly hôn. Vì chẳng ai muốn phải từ bỏ gia đình của mình cả. Chỉ là trong những hoàn cảnh bất đắc dĩ, người ta phải chia tay nhau. Nhưng lúc đó, số phận đi về đâu, không ai biết trước, con cái ra sao mới là điều đau đáu trong lòng bậc làm cha làm mẹ.

Thế nên, tôi càng không có lý do gì để khuyên chị bỏ chồng. Nhưng, mỗi lần chị gặp tôi là một lần chị khác. Chị khác ở những vết bầm tím trên mặt cứ chồng chất, hết chỗ này đến chỗ khác. Chị khác ở chỗ là, mỗi lần đó, chị lại gầy đi trông thấy. Chị khác là, mỗi lần gặp, chị lại phờ phạc, tiều tụy và xơ xác đi nhiều.

Ban đầu chị giấu tôi chuyện gia đình chị, nhưng giấu mãi sao được, nhất là một người phụ nữ từng trải như tôi. Chị khóc trước mặt tôi, tiếng khóc xé lòng, da diết, đau khổ. Có lẽ, đó là nỗi uất ức chị đã chịu bao nhiêu năm qua không thể nào nói với ai được. Chị nhận ra, mình đã quá sai lầm khi tin vào người chồng của mình, để rồi, sau mỗi lần say sưa rượu chè, bài bạc và gái gú, anh ta lại về nhà trút lên đầu vợ những trận đòn đau điếng.

Đó là một gã đàn ông đê tiện. Nhưng chị phải sống với anh ta. Chị bảo, không có chồng cũng khổ lắm, lúc hỏng cái máy này, hỏng điện hỏng nồi niêu xoong chảo, không chồng làm thì ai làm. Tôi lại hỏi chị ‘thế anh ta có làm việc gì to tát hơn là việc sửa điện, sửa nồi cho chị không?’, chị cười đáp, ‘thế là to tát lắm rồi’.

Nếu quá khổ, hãy bỏ chồng…
Thế hóa ra, anh ta không phải chồng chị nên chẳng có trách nhiệm gì với mẹ con chị cả sao? Còn nếu anh ta đã là chồng, không anh ta lo thì ai lo mà còn buông những lời như thế? (ảnh minh họa)

Hóa ra, chị chưa từng nhận được một lời ngọt ngào từ chồng, suốt ngày ‘mày mày, tao tao’ với nhau. Chị cũng không nhận được những cử chỉ ân ái vui vẻ của chồng. Mấy năm sống bên chồng, chưa bao giờ anh ta chủ động đưa tiền cho chị trang trải cuộc sống. Chị đi làm, lương ba cọc, ba đồng, không đủ mua sữa cho con. Hỏi tiền chồng thì anh ta gắt gỏng chị, bảo ‘tiền ở đâu ra, lấy đâu ra tiền mà cho cô? Tự lo cái thân đi’. Thế hóa ra, anh ta không phải chồng chị nên chẳng có trách nhiệm gì với mẹ con chị cả sao? Còn nếu anh ta đã là chồng, không anh ta lo thì ai lo mà còn buông những lời như thế?

Chị khóc suốt ngày, cuộc sống của chị đã gắn với nước mắt và khổ đau. Đôi mắt không khi nào thôi ướt và đỏ hoe. Mặt lúc nào cũng phờ phạc khổ sở. Chị thật sự tội nghiệp. Nhìn chị mà tôi thấy xót xa trong lòng.

Chị hay nói, ‘không thể bỏ chồng em ạ, bây giờ bỏ chồng, chị không biết nương nhờ vào ai. Bây giờ bỏ chồng, chị sẽ khổ cả đời, không có đàn ông bên cạnh, khổ lắm em ơi’. Tôi thiết nghĩ, có chồng như chị, thà không có còn hơn. Chị chưa đủ khổ sao mà còn nói, không có chồng thì khổ cả đời. Chị chưa đủ khổ sao mà còn cần một gã đàn ông như vậy ở bên cạnh? Chị sợ thiên hạ dị nghị, sợ bố mẹ chị mang tiếng, nhục nhã, chị sợ con chị sau này không có bố.

Nếu quá khổ, hãy bỏ chồng…
Chỉ mong chị hiểu, ly hôn là con đường cũng của một cuộc hôn nhân nhưng có thể, nó sẽ là con đường mới, sáng lạn hơn của một đời người… (ảnh minh họa)

Bằng lòng là, không ai muốn ly dị. Nhưng người ta chỉ cố gắng giữ vững gia đình khi mà còn tình yêu, khi họ đối xử với nhau còn có tình có nghĩa. Đằng này, giữa anh và chị dường như không còn tình còn nghĩa gì, nhất là anh ta. Chị coi anh là chồng nhưng anh đâu có coi chị là vợ. Những lời chị nói chỉ khiến anh ta thêm bực mình…

Thôi chị ạ, không sống được thì ly hôn, nếu khổ quá thì ly hôn chị ạ. Cố gắng làm gì với người đàn ông như thế? Ly hôn chính là giải thoát cho mình. Đâu hẳn ly hôn là khổ? Sống với người đàn ông như chồng chị hiện tại, có lẽ, chẳng còn cái khổ nào khổ hơn thế nữa đâu. Không chịu được nữa thì chỉ còn cách giải thoát, quá khổ thì hãy ly hôn. Biết đâu, con đường phía trước của chị sẽ rộng mở hơn khi không phải chịu những trận đòn roi của chồng. Con chị cũng có thể sẽ sống cuộc sống vui vẻ hơn nếu như không có người cha vũ phu, rượu chè như thế. Đừng nghĩ ly hôn là chấm hết. Đóng một cánh cửa lại để mở ra một cánh cửa mới sáng lạn hơn. Thương chị lắm nên tôi mới nói những lời như vậy. Chỉ mong chị hiểu, ly hôn là con đường cũng của một cuộc hôn nhân nhưng có thể, nó sẽ là con đường mới, sáng lạn hơn của một đời người…

Nếu khổ quá, chị ơi, hãy bỏ chồng…!

 

Nguồn Khám Phá

Bài viết cộng tác độc giả vui lòng gửi về email bientap@pnnn.vn

0 BÌNH LUẬN

BÌNH LUẬN