Bạn không thể ngăn chặn người khác mất bình tĩnh, nhưng bạn có thể quyết định cách phản ứng!

Khi bạn biết rằng lời nói trong lúc tức giận là không thực sự về bạn, cuộc tấn công, trong khi vẫn còn cảm giác khó chịu, không nhất thiết làm tổn hại lòng tự trọng của bạn. Và cũng dễ dàng hơn để tìm thấy một lí do để tha thứ cho người khác.

Bạn vừa hoàn thành một dự án tại văn phòng và bạn đang cảm thấy khá phấn khích. Bạn nghĩ rằng bạn đã làm tốt mọi việc và bạn hy vọng sếp hài lòng. (Tất nhiên, ông ấy sẽ không bao giờ cho bạn biết, ông ta không phải là loại người hay khen ngợi người khác.) Bạn đang làm việc tại bàn và thực hiện một số công việc bận rộn, sẵn sàng cho các dự án tiếp theo.

Đột nhiên, bạn nghe thấy ông chủ của bạn lên tiếng và bạn tự hỏi ai là người sẽ bị “quạt” vào lúc đó. Sau đó, bạn nghe thấy ông ấy gọi tên mình trong lúc bước một cách thô bạo về phía bàn của bạn. Trái tim của bạn mách bảo: “Chắc anh biết sẽ có chuyện không hay ho sắp xảy ra”.

Một loạt những cái tên xấu xí phun ra từ miệng của ông ấy khi ông ấy phất những tờ báo cáo bạn muốn đưa cho anh trước đó sáng nay trước mặt bạn. Bạn nghe được loáng thoáng trong những lời lăng mạ đó ông ấy chỉ ra một lỗi trong tính toán của bạn. Bạn cảm thấy tệ hại vì bạn đã làm sai một cái gì đó dường như rất rõ ràng. Nhưng đỉnh cao của sự nhục nhã, ông chủ của bạn vừa ném cái tôi của bạn xuống một cái máy cắt giấy. Bạn cảm thấy mình như một thằng ngốc, một thằng tệ hại, một cái xác không hồn. Những lời lăng mạ đang bắt đầu dính chặt vào suy nghĩ của bạn.

sep-la-mang-4

Ảnh minh họa

Khi ông chủ của bạn đã xả hết nhiệt, ông ấy quăng báo cáo trên bàn và ra lệnh cho bạn đến cuối ngày phải sửa nó. Sau đó, thân hình đồ sộ của ông ta di chuyển trở lại văn phòng của mình, lẩm bẩm dưới hơi thở của mình về những sự kém cỏi mà ông ấy phải xử lý. Bạn không chắc chắn rằng bạn cảm thấy bớt căng thẳng hay là thất vọng vì bạn đã không bị sa thải.

Đồng nghiệp của bạn ném những cái nhìn thông cảm về phía bạn. Sau đó khi các ông sếp ra khỏi phòng, một vài người đến bàn của bạn và an ủi bạn, nhưng không có tác dụng mấy.

Làm thế nào để chữa lành như vết thương đó trong lòng tự trọng của bạn?

Mất một vài giờ để sửa chữa tất cả các lỗi. Ít nhất thì đã không lâu như vậy nếu tâm trí của bạn đã không quá bận tâm với việc tua đi tua lại các lời lăng mạ kia. Vì vậy, bạn ở lại muộn, kiểm tra lại báo cáo của bạn thêm đôi ba lần, và sau đó trượt báo cáo xuống dưới khe cửa phòng sếp.

Trên đường về nhà của bạn, bạn mua sáu vỉ bia. Vỉ đầu tiên cạn nhanh chóng, bạn khui vỉ tiếp theo. Quá nửa đêm, bạn làm sạch vỉ cuối cùng và lăn đùng ra ngủ. Trước khi bạn có ý thức, chuông báo thức reo ầm lên và công việc nhàm chán mỗi ngày lại quay lại. Nhưng điều bạn cần bây giờ là là một người bảo mẫu.

Bạn ghét công việc của bạn, bạn ghét cuộc sống của bạn, và bạn ghét chính mình.

Đôi khi chúng ta chính là mục tiêu của những lời khiếm nhã và không có sự lựa chọn nào khác ngoài việc phải chịu đựng chúng. Dù bạn đã làm gì đi nữa, bạn không xứng đáng phải chấp nhận sự ngược đãi- bằng lời nói hoặc bằng một cách khác. Nếu bạn đã làm điều sai trái với người khác thì người đó có quyền bày tỏ sự không hài lòng của họ, và bạn phải có trách nhiệm đền bù. Tuy nhiên, cho phép những từ ngữ cay độc ăn mòn cảm giác về giá trị bản thân của bạn không phải là cách để chuộc tội cho những tội lỗi của mình.

khi--nhan-vien-bi-sep-mang-khong-kip-vuot-mat-1

Bạn không thể ngăn chặn người khác mất bình tĩnh, nhưng bạn có thể quyết định cách bạn sẽ phản ứng. Và bắt đầu bằng việc tự nhắc nhở chính mình, nhắc lại và nhắc lại, rằng nó không phải là vấn đề của bạn. Những lời nói thô thiển hé lộ nhiều hơn về bản thân người nói hơn là về những người mà họ đang nhắm tới.

Những lời phát ra từ miệng của ông ấy là những lời lăng mạ người khác. Nhưng những gì ông chủ của bạn đã thực sự thể hiện đó là cảm xúc bên trong của chính ông ta, cảm xúc mà ông không thể nói thành lời và chắc chắn là không phải vấn đề của bạn. Chúng ta không chịu trách nhiệm về những cảm xúc của người khác, vì nó tùy thuộc vào họ để quyết định cách phản ứng với những hành vi của chúng ta.

Ai biết được những gì đang xảy ra trong cuộc đời của một người khác, những căng thẳng mà họ phải chịu đựng, những con quỷ mà họ phải đấu tranh chống lại mỗi ngày. Có lẽ ông chủ của bạn đang có vấn đề gia đình, hoặc có lẽ ông chịu áp lực từ ông trùm cao hơn. Thậm chí có thể là ông ấy đang bị ám ảnh bởi một kí ức nào đó. Không ai biết được những gì đang ăn mòn ông ấy. Nhưng dù nó là gì đi nữa, nó chỉ là những gì ông ấy thể hiện khi ông trút cơn giận của mình. Nó chỉ đơn giản không phải là về bạn.

Tóm lại, ông chủ của bạn có thể đã cư xử khác. Ông ấy có thể gọi bạn vào văn phòng của ông. Ông ta có thể cảm ơn bạn vì đã hoàn thành các báo cáo đúng thời hạn. Ông ta có thể chỉ ra lỗi lầm của bạn và lịch sự yêu cầu bạn sửa nó vào cuối ngày. Cách ông ta đối xử với bạn vui vẻ hoặc tàn nhẫn phụ thuộc vào những gì đang xảy ra trong cuộc sống của ông ấy. Một lần nữa, nó không phải việc của bạn.

Hiểu được rằng bạn không phải chịu trách nhiệm về hành vi của người khác là một sự giải thoát.

Khi bạn biết rằng lời nói trong lúc tức giận là không thực sự về bạn, cuộc tấn công, trong khi vẫn còn cảm giác khó chịu, không nhất thiết làm tổn hại lòng tự trọng của bạn. Và cũng dễ dàng hơn để tìm thấy một lí do để tha thứ cho người khác.

Lần sau nếu có người tới gần bạn trong lúc tức giận, nhấn còi inh ỏi vào bạn trên đường, hoặc làm bạn thất vọng, thì xin hãy tự cho mình một đặc ân: Lặng lẽ lặp lại câu thần chú này nhiều lần khi bạn cần-“Nó không phải về tôi. Nó không phải về tôi. “

Theo tamlyhoctoipham

.

Bài viết cộng tác độc giả vui lòng gửi về email bientap@pnnn.vn
CHIA SẺ

0 BÌNH LUẬN

BÌNH LUẬN