Bài dự thi cuộc thi “Viết cho con” do Phụ Nữ Ngày Nay tổ chức
- Viết cho con: Lời yêu thương mẹ dành cho con
- Viết cho con: Mẹ là mẹ thôi
- Viết cho con: Cảm ơn con
- Viết cho con: (Khi con còn chưa hình hài và đến bên mẹ)
- Viết cho con: Hạnh phúc khi sinh con ra
- Viết cho con – Tâm sự với con
MS: 042
Họ tên: Mạc Thu Hường
Địa chỉ: số 7BP2, ngõ 71 Nguyễn An Ninh, Tương Mai, Hoàng Mai, HN
Cảm xúc lần đầu làm mẹ!
7h30 phút, ngày 3.2.2014 con đã trào đời trong niềm vui, hạnh phúc vô cùng của mẹ. 38 tuần mang thai con, bố mẹ đã cẩn thận nhiều lắm con ạ. Vì bố mẹ sợ con lại không đến bên bố mẹ như anh trai con. Nỗi đau mất anh con, mẹ không bao giờ quên, nó đau tận trong tim. Nhưng giờ đây mẹ chỉ có một cảm xúc mà thôi. Đó là hạnh phúc. Cảm ơn con đã đến bên mẹ, mang lại cho mẹ niềm vui, niềm tin vào cuộc sống rằng mẹ vẫn may mắn, rằng mẹ đã được làm mẹ.
Con biết không? Hôm đó là mồng 4 tết, lúc đó con cũng được 38 tuần 2 ngày rồi, trước đó mẹ sợ sinh non con lắm, nhưng thời điểm này con đã có thể được sinh ra an toàn, bs bảo thế làm mẹ cũng yên tâm. Và thế là như trời cho, khoảng 6h sáng mẹ khó chịu quá, con đạp mạnh hơn rất nhiều so với mọi hôm. con đạp lồi lên cả bụng mẹ ấy. Cảm giác như nắm được cả chân và tay con ấy. Yêu lắm, nhìn cái bụng mẹ cứ như lượn sóng làm mẹ vui lắm. Mẹ cứ để tay mẹ lên chỗ con đạp, kéo cả tay bố con nữa.hạnh phúc lắm con ạ.
Và chỉ trong vòng hơn 1 tiếng đau đẻ mẹ đã sinh được con ra với cuộc đời này. Con phải biết là mẹ đau lắm. Con đạp mẹ dồn dập, quằn quại để tìm đường chui ra. Mẹ chịu được hết, chỉ cần con ra an toàn. Mẹ đã lấy hết sức lực để rặn theo chỉ đạo của bác sĩ. Và rồi oe oe oe… mẹ đã thở phào nhẹ nhõm trong niềm vui khôn xiết. Bs đặt con lên bụng mẹ, mẹ ôm con vào lòng. Con ơi mẹ yêu con nhiều lắm.
Sau 1 ngày rưỡi nằm ở viện, mẹ con mình đã được về nhà. Ôm đặt con nằm trên giường mẹ cười sung sướng vì đây ko phải là mơ nữa. Và rồi những ngày tháng chăm sóc con bắt đầu. 10 ngày đầu con được ba ngoại chăm sóc. Con cứ bị khò khè ở cổ. Lúc con sinh ra đã bị vậy rồi. Mẹ lại lo lắng. Liệu con có làm sao ko? Sao con lại cứ khò khè vậy? Vậy là niềm vui.con sinh ra chưa được bao lâu, giờ lại là nỗi lo khác. Ngày đêm con khó ngủ vì khó thở và giật mình bởi tiếng khò khè tiêng rit thanh quản ở cổ con phát ra. Đêm đến trong không gian yên ắng, tiếng khò khè của con to dần khiến lòng mẹ đau lắm. Mẹ thực sự lo và buồn vì ko biết phải làm sao. Con khó ngủ. Bố mẹ bế con cả đêm, cả ngày mà con ngủ chẳng ngon. Đc tí con lại khóc vì không ngủ đc. Thương con quá.
Và khi con được 17 ngày, mẹ quyết định đưa con vào viện nhi khám. Con bé quá. Bàn tay vé xíu gày yếu của con mà bị cây kim trọc vào để lấy máu xét nghiệm. Con ngoan lắm. Con đau mà con ko khóc, nhưng mẹ khóc con ạ. Kim đâm vào tay con như đâm vào tim mẹ. Mẹ lại sợ. Thương con quá, vừa mới trào đời mà đã phải vào viện. Con bị viêm phế quản và nhập viện điều trị ở bv xanhpon. Vậy là 6 ngày điều trị bằng kháng sinh của con trong sự lo lắng và thương xót con vô cùng. Và rồi trời thương đã chữa khỏi bệnh cho con. Ra viện con tăng đc thêm 3 lạng. Mẹ mừng vì con đã trở lại bình thường. Nhìn ánh mắt đỏ xưng lên vì bị tiêm, trọc ven đau của con, mẹ đau lắm. Giờ khỏi rồi, mẹ con mình về nhà thôi.
Khi bà ngoại con phải về, mẹ đã nhủ lòng mình phải mạnh mẽ lên. Lúc nào mẹ cũng động viên bản thân mình phải mạnh mẽ, cứng rắn và bản lĩnh. Cứ giục lòng mình vậy, mẹ lại có thêm tự tin để chăm con. Mẹ phải cảm ơn con nhiều lắm đã đem lại cho mẹ những cảm xúc và bản lĩnh của người mẹ, mà trước đây mẹ không có được. Con bị mềm sụn thanh quản, tội nghiệp con. Nên lúc nào con cũng bị khò khè, khó thở, khó ngủ. Mẹ sợ con mệt, thiếu ngủ nên mẹ và bố bế con cả ngày lẫn đêm. Đặt con xuống giường con toàn bị tỉnh giấc. Nhiều đêm mẹ ngồi bế con, mà cứa ngủ gật lên gật xuống, làm đầu con cũng bị ngửa ra trên tay mẹ. Mẹ cứ nhìn đồng hồ liên tục để đếm thời gian trôi. Con bắt đầu bú lúc mấy giờ, bú được bao nhiêu phut? Con ngủ được bao lâu? Đêm đến, giờ mới 12 h đêm thôi a? Rồi 3h đêm, 5h sáng, 7h sáng con mới chịu ngủ nằm. Khi đó mẹ mới chớp mắt con ạ. Cứ thế ngày qua ngày mẹ gần như ôm con 24,/24 h. Nhìn con ngủ ngon trong tay mẹ, mẹ dù mỏi đến đâu mẹ cũng chịu được, chỉ cần con ngủ ngon con ạ.
Thời gian trôi, mẹ đã quen dần với việc làm mẹ. Mẹ đã quen việc dỗ con, ru con ngủ, cho con bú mẹ, bú bình, cho con uống thuốc, nhỏ mũi, rửa mặt, thay tã và tắm cho con. Mặc dù mẹ còn vụng về nhưng mẹ sẽ cố gắng. Mẹ sẽ luôn bên con, chăm sóc cho con vì con là niềm tin và tương lai của mẹ. Con cứ ho 1 tiếng mẹ lại lo. Rồi lại thở phào khi bác sĩ bảo con không sao. Có lẽ mẹ phải thay đổi tư tưởng. Mẹ lại phải nhắc lòng mình thêm chữ tỉnh táo và tin tưởng. Tỉnh táo bình tĩnh để không lo lắng quá nhiều. Tin tưởng vào tương lai, niềm tin vào cuộc sống, vào may mắn mà ông trời ban cho. Mẹ phải vô tư, vui vẻ sống, chăm con trên tinh thần thật sự thoải mái thì con mới nhanh lớn phải không con? Mẹ xin lỗi vì mẹ hay lo lắng quá. Mẹ cầu trời ban phước lành cho mẹ con mình mạnh khỏe. Mẹ mong con luôn khỏe mạnh, đừng ốm con nhé.
Mẹ yêu con nhiều lắm con gái nhỏ bé của mẹ ạ.