Bài dự thi cuộc thi ” Viết cho con” do Phụ Nữ Ngày Nay tổ chức
- Viết cho con: Nhật ký Zin Zin
- Viết cho con: Yêu thương vô hạn
- Viết cho con: Mẹ tự hào về con
- Viết cho con: Chàng trai của tương lai
- Viết cho con: Cổ tích một nàng tiên
- Viết cho con: Ươm mầm yêu thương
MS: 191
Họ và tên: Phạm Thị Định
Địa chỉ: Trung tâm Dân số huyện Mỹ Hào, Phố Nối, Mỹ hào, Hưng Yên
Viết cho con: Tâm sự cùng con
Con gái à! Cả năm nay rồi, hôm nay mẹ mới tình cờ gặp lại cô Hoa – là bạn thân của mẹ trước đây nhưng từ ngày cả hai lấy chồng thì ít có dịp liên lạc. Ngồi tâm sự với nhau cả buổi ở quán nước mà mẹ vừa thương, vừa buồn cho cuộc sống của cô ấy. Trải qua hơn năm năm kết hôn, cô ấy đã có hai con đủ trai đủ gái, cuộc sống gia đình cũng tương đối khá giả bởi thu nhập hai vợ chồng đều khá. Nhưng thời gian gần đây hai vợ chồng luôn trục trặc bởi cô ấy phát hiện ra chú có mối quan hệ bồ bịch ngoài luồng bên ngoài với một người phụ nữ khác. Như bao người vợ biết chồng ngoại tình, cô cũng từng sững sờ, chết trân, rồi lu loa, tru tréo, vật vã khóc than… nhưng rồi chồng vẫn chứng nào tật nấy, không dứt hoàn toàn với người phụ nữ kia. Thậm chí nhiều lần hai vợ chồng cãi nhau về chuyện đó, chú con trừng mắt tuyên bố nếu không chấp nhận được thì ly hôn đi. Giọng cô kể buồn buồn, nặng trĩu như muốn nức nở, vỡ òa khiến mẹ vừa thương, vừa bức xúc thay cho cô ấy. Nhìn cô ấy, mẹ biết rằng cô sẽ nhẫn nhịn, chấp nhận để hai đứa con có tròn vẹn gia đình, đủ mẹ, đủ cha. Câu nói: ” Kệ thôi, coi như mù chứ bà bảo tôi biết phải làm gì bây giờ” ? cùng đôi mắt xa xăm trống rỗng của cô ấy cứ ám ảnh mẹ mãi. Phụ nữ vốn nặng tình, quen hy sinh, nhẫn nhục, chăm lo cho chồng con, có mấy lúc họ được là chính mình, sống hết mình cho bản thân đâu. Trước nay, đức tính đó vẫn được ngợi ca là một trong những điểm sáng của phẩm chất phụ nữ Việt. Tất nhiên sự hy sinh ,nhẫn nhịn là cần có để xây dắp nên hạnh phúc gia đình, nhưng nhiều khi vì nó mà phụ nữ như bị trói buộc vào một sợi dây vô hình, không thể cựa quậy, không dám vùng vẫy thoát ra dù bản thân vô cùng bị tổn thương, đau đớn. Mẹ chạnh lòng nghĩ, cuộc hôn nhân ấy liệu có còn ấm êm, ngọt ngào, hạnh phúc nếu như chồng vẫn tìm vui bên ngoài không sửa đổi? Và liệu cô ấy có còn vui? Vậy đấy con ạ! Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh. Nhưng dù gì đi nữa thì mỗi thành viên trong một gia đình đều phải có ý thức, trách nhiệm vun vén, đắp xây thì mới ấm yên, sum họp. Trong dòng suy nghĩ, mẹ chợt tưởng tượng nếu như mẹ gặp phải tình huống như cô ấy thì sẽ thế nào nhỉ? Giả sử thôi nhé vì mẹ tin con người bố con mà, mẹ tin bố sẽ không làm gì để mẹ phải buồn, phải nghĩ đâu. Nếu mẹ là cô ấy thì có lẽ mẹ sẽ không thể chịu đựng sống tiếp như thế con ạ. Mẹ từng nói với bố con từ ngày còn yêu nhau, rằng con người mẹ sống rất tình cảm nhưng không bao giờ dư thừa tình cảm để dành cho người không xứng đáng. Thật đấy! Dù yêu và gắn bó với nhau dẫu nhiều năm nhưng một khi bố con cặp với một người nào khác, không còn tôn trọng lưu luyến mẹ thì mẹ sẵn sàng ly hôn. Không phải vì mẹ không còn yêu, mà bởi khi người ta đã chẳng còn tình cảm với mình thì níu kéo phỏng có ích gì? Tất cả chỉ làm mọi chuyện thêm nặng nề, mệt mỏi. Mẹ không muốn cố néo thứ vốn chẳng còn vương vấn gì mình. Ai cũng muốn con cái mình sinh ra được đón nhận tình yêu thương từ cả bố và mẹ, nhưng là người bố gương mẫu, trách nhiệm chứ không phải người bố đã muốn bước ra đi, coi sự buồn vui của vợ con chẳng còn quan trọng. Vì thế, nếu như, nếu như thôi con nhé – bố con sau này giả có ngoại tình, mẹ có không chấp nhận được mà ly hôn thì con hãy cảm thông, hãy hiểu cho mẹ con nhé! Bởi mẹ không thể sống tiếp trong cuộc hôn nhân ấy, với người chồng đầu gối tay ấp hàng ngày mà có lúc lại nằm trong vòng tay của người đàn bà khác. Mẹ không muốn phải gồng mình lên che chắn điều gì để tạo ra cho con một hình ảnh ảo về một gia đình hạnh phúc. Mẹ không làm được, cũng không muốn làm vì như thế cũng là lừa dối con, có lỗi với con. Và dù con có ở cùng ai thì mẹ cũng không vì thế mà ngăn cấm tình cảm của hai bố con đâu. Chỉ đơn giản là mẹ không thể chấp nhận, con gái ạ! Đấy, mẹ lại lan man quá xa rồi, mắt mẹ như nhòe đi, tiếng chuông báo tin nhắn điện thoại chợt cắt ngang dòng suy nghĩ miên man của mẹ: ” Nhớ vợ lắm! Vợ iu và con gái ngủ chưa?” .Quay qua nhìn con gái đang giấc ngủ, mấy sợi tóc tơ vương trên vầng trán cao rộng, mẹ bất giác mỉm cười. Bố con lúc nào cũng thế, bộ đội xa nhà nên luôn dạt dào tình cảm, quan tâm đến vợ đến con. Mong rằng gia đình chúng ta sẽ mãi luôn ngập tràn yêu thương, ngập tràn hạnh phúc như thế này con yêu nhé! Yêu hai bố con – tình yêu lớn trong đời mẹ có!
Mời bạn đọc tham gia cuộc thi ” Viết cho con” để chia sẻ yêu thương và đón nhận những phần quà hấp dẫn